Đừng đi
Em ơi cuộc sống bộn bề!
Cho anh chạm tay, nghe nhịp thở
Cho anh cảm nhận niềm hạnh phúc
Khi thấy em còn, tồn tại nơi đây
Em đừng đi, vì ngoài kia có gió
Gió lạnh hồn em, anh chẳng hề vui
Hãy cứ thế, âm thầm say (yên) giấc ngủ
Việc nước nhà, xin cứ để phần anh
Anh sẽ ra đi, vì dân tộc
Vì gia đình và cả nụ cười em
Anh không chắc sẽ bình an vô sự
Vì chiến tranh chẳng đoán được điều gì
Anh không chắc ta sẽ dành phần thắng
Không chắc mọi điều ngoại trừ việc yêu em
...
Huỳnh Văn Tài - 22/02/2017
[chưa có tên]
Nhớ em nhiều lắm, tôi nhớ em nhiều lắm.
Ký ức còn in mãi trong tim.
Rõ hình bóng nụ cười em xinh đẹp
Tôi nhớ em, chỉ muốn được gần em
Gần để đủ, thỏa niềm mong nhớ
Gần để đủ, trao một cái ôm
Gần để đủ, hôn má em thật nhẹ
Gần để đủ, đủ sống trọn cùng em
Cùng cống hiến tinh thần và sức lực
Cho thế gian ngày một tốt lên
Cùng trải nghiệm bao la thế giới
Dẫu khóc, cười ta cũng là ta
Tôi mong, em hạnh phúc và sẽ luôn hạnh phúc
Vẫn mỉm cười như những phút đầu tiên
Tôi gặp, tôi đã say em, tôi thừa nhận
Dẫu là em có đáp lại tình tôi
Tôi vẫn thế, vẫn thích em như thế
Muốn nhìn em, được trò chuyện cùng em
Muốn được bước chân vào thế giới
Thế giới của em, thế giới của mình em
Tôi biết, nó thú vị và nhiều điều bí ẩn
Có thể cả đời mới đủ tìm ra
Tôi chấp nhận, đến khi đầu bạc trắng
Vẫn sẽ tìm, bí ẩn của (đời) em.
Dec 11 2019
[chưa có tên]
Một năm rồi, ngày đôi ta xa cách
Thật bất ngờ, anh lại gặp được em
Vẫn dáng vóc thủơ ban đầu quen thuộc
Vẫn trái tim nồng ấm của ngày xưa
Vẫn ánh mắt lạnh lùng nhưng thánh thiện
Vẫn nụ cười làm giá lạnh tim anh
Em có nhớ những ngày đầu ta gặp
Tay chạm tay như định mệnh an bày
Em cuối đầu, còn anh thì xin lỗi
Ôi ngọt ngào! Kỷ niệm của đôi ta.